Tiết Băng nhẹ nhàng hỏi : 
- Chẳng lẽ công tử không vì tiện thiếp mà phá lệ một phen? 
Lúc này mặt thị càng đỏ hơn, đỏ như gấc chín, lại đỏ như hoa anh đào giữa ngày xuân. 
Lục Tiểu Phụng buông tiếng thở dài từ từ ngồi xuống. 
Tiết Băng nhìn chàng mỉm cười nói : 
- Sao công tử nhát gan đến thế? Công tử chưa dẫn dụ tiện thiếp mà trán đã toát mồ hôi. 
Lục Tiểu Phụng đáp : 
- Vì trong mình tại hạ nóng nực quá! 
Tiết Băng nói : 
- Tiện thiếp cũng nóng nảy chẳng kém gì. 
Lục Tiểu Phụng cười hỏi : 
- Cô nương là giá là băng sao lại nóng nảy? 
Tiết Băng đáp : 
- Tiện thiếp cũng lấy làm kỳ không hiểu tại sao trong mình lại nóng nhiệt? 
Thị đảo mắt nhìn quanh, đột nhiên vỗ tay nói : 
- Tiện thiếp hiểu rồi. 
Lục Tiểu Phụng hỏi : 
- Hiểu thế nào? 
Tiết Băng đáp : 
- Tư Không Trích Tinh tuy không hạ độc vào rượu, nhưng gã đã hòa nhiệt dược, cố ý cho chúng ta uống vào rồi nóng đến chết người. 
Lục Tiểu Phụng nói : 
- Đã nóng chết người thì đành cởi áo ra. 
Tiết Băng đáp : 
- Công tử để cái đó trong mình mà cởi áo ra là gã có cơ hội đánh cắp. 
Lục Tiểu Phụng thở dài nói : 
- Tại hạ rất lấy làm kỳ ở chỗ gã đã là vua ăn cắp sao lại dùng đến biện pháp vụng về này? 
Tiết Băng đáp : 
- Biện pháp tuy vụng về nhưng rất công hiệu. 
Lục Tiểu Phụng cười “hì hì” thủng thẳng nói : 
- Đáng tiếc cho gã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gay-troi-nam/43982/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.