Trên đường về nhà, mặc dù Diệp Cửu vẫn lần lượt trả lời mọi vấn đề của hắn nhưng trong lòng anh chỉ nghĩ đến bức tranh chưa hoàn thành và những thứ khác, sự chú ý của anh vẫn luôn có chút xao lãng, ánh mắt do dự nhìn vào Triệu Lăng, "Tôi vẫn..."
"Không cho phép," Triệu Lăng liếc mắt nhìn gương chiếu hậu một cái, trong mắt loé lên ánh sáng, "Cho dù có bận cỡ nào anh cũng phải ăn tối."
Anh định phản bác nhưng ngón tay Triệu Lăng đã trượt lên mu bàn tay anh.
"Anh ở đây chờ em một chút nhé." Hắn nắm tay anh một chút rồi nhanh chóng thả ra, tay còn lại tháo dây an toàn, "Em sẽ quay lại ngay."
Triệu Lăng xuống xe đi đến quán ăn ven đường mua một ít đồ ăn nóng rồi quay lại đặt hộp cơm lên đùi Diệp Cửu, một tay đặt lên vô lăng mỉm cười nhìn anh bộ dáng phải nhìn anh ăn cơm cho bằng được.
Hắn mua một phần hoành thánh nhỏ, trong chốc lát mùi thơm của thức ăn đã lan tỏa khắp không gian xe nhỏ hẹp.
Anh nhìn bát canh trong veo với vài lát rau mùi lơ lửng trong hộp, cùng Triệu Lăng mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, cuối cùng đành bất lực cầm lấy đôi đũa chỉ dùng một lần mà hắn đưa cho.
Diệp Cửu không muốn trì hoãn thời gian ăn quá lâu, anh muốn ăn càng sớm càng tốt, còn chưa kịp nuốt miếng hoành thánh đầu tiên đang định nhét cái thứ hai vào thì bàn tay của Triệu Lăng đã ngăn cản động tác của anh. "Tôi có thể không ăn được không?"
Anh ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-duong-va-ca-phe/476072/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.