Chuyển ngữ: Mic
Những người có mặt ở đó ai nấy cơ hồ đều ngây ra, nhất là Ôn Đồng, gần như có muốn cũng không cách nào có được phản ứng gì, chỉ có thể cứng ngắc đứng ngay tại chỗ, người nào người nấy đều giống như bị sét giáng xuống, ngoài cháy trong khét!
Anh sao có thể ở đây chứ! Không phải đang ở trong nước à? Tiếng mưa rơi vừa rồi trong điện thoại là sao hả? Rõ ràng có tiếng mưa kèm tiếng gió mà!
Trong đầu Ôn Đồng hiện giờ đầy câu hỏi nhưng lại không dám quay đầu, lo sợ sau lưng chỉ là ảo giác, là ảo ảnh do cô quá nhớ thương tạo thành mà thôi.
"Đồng Đồng." Cận Tây Trầm gọi.
Giọng của anh trầm ấm, giống như tiếng violin chậm rãi, réo ra réo rắt, hơn nữa lúc thốt ra hai từ đó, đích thực là một loại xuân dược cực mạnh, khiến người mềm yếu rã rời!
Đừng run, đừng run! Cho dù anh có dùng âm thanh hấp dẫn như vậy gọi mày, cũng phải duy trì bình tĩnh!
.........
Vốn dĩ không có tác dụng, Ôn Đồng nhanh chóng thầm hít thật sâu muốn nghĩ tới chuyện bi thương nhất, nhưng vẫn như cũ không cách nào bình tĩnh lại, lại thêm tay anh hiện giờ đang khoác trên vai cô.
Cận Tây Trâm hơi khom lưng: "Cháu cứu người đấy à, còn nói không lừa chú."
Độ ấm trên vai cùng hơi thở ấm nóng, tựa ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ, nháy mắt thiêu rụi toàn bộ ý thức của cô.
Lực chú ý hoàn toàn ngưng tụ tại một điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-duong-tien-sinh-than-ai/2177659/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.