Chuyển ngữ: Mic
Lâm Tu Trúc mỉm cười: "Không phải em cho rằng định lực của anh tốt tới mức có thể ngủ cùng với em mà không xảy ra chuyện gì ấy chứ, anh không được như Cận Tây Trầm, em vẫn nên đi ngủ trước đi, có chuyện gì mai lại nói."
Giang Lạc Nhạn: "Anh không muốn sao?"
"Muốn gì?"
"Muốn em."
Câu này vừa dứt, Lâm Tu Trúc đột nhiên hít thở không thông, nhịp độ trầm xuống một chút: "Lạc Nhạn.......em....thật lòng sao?"
"Em............"
Giang Lạc Nhạn nhấc tay ghì cổ Lâm Tu Trúc xuống, áp môi mình lại gần: "Đúng là em muốn anh đấy, chồng ơi."
Xưng hô này hoàn toàn đập tan chút lý trí cuối cùng còn sót lại của Lâm Tu Trúc, đồng thời cũng không thể kiềm chế được cảm giác ** giày vò, anh muốn cô, không ai biết thực ra anh muốn cô nhiều đến thế nào.
Anh có chút thô bạo cởi phăng quần áo của mình, đôi chân dài tách ra đặt hai bên hông cô, nhìn cô từ trên cao xuống.
Mặc dù từng tưởng tượng bộ dạng Lâm Tu Trúc khi cởi y phục, nhưng khi thực sự trông thấy thì cô vẫn bất giác nhịp tim dồn dập,bắt đầu mặt đỏ tim loạn.
"Đang nghĩ gì thế?" Một tay Lâm Tu Trúc cởi dây áo ngủ cô, vô cùng dịu dàng hôn lên khóe môi cô.
"Em đang nghĩ nói không chừng em quả thật rất ngốc, mới làm ra vẻ không cần một người đàn ông tốt như anh thế này." Giang Lạc Nhạn chân thành nói.
"Uhm, hơn nữa em còn giày vò anh ta." Lâm Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-duong-tien-sinh-than-ai/2177575/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.