Khung cảnh ở Bắc Thanh thành vào mùa mưa thật sự rất đẹp.
Người tới nơi này, mang theo tâm sự thả vào trong màn sương mù phủ lên cảnh vật. Từng hàng liễu xanh rủ xuống mặt hồ nghiêng lên hình bóng một nữ nhân đứng bên thành cầu soi xuống. Y phục nhạt màu diễm lệ đọng lại một màu thướt tha đến xiêu lòng.
"Dã Thanh."
Người này, không ai khác lại là Trưởng Tôn công chúa Dã Thanh. Nàng nhẹ nhàng quay đều, khiến cho Triệu Tử Khâm vừa lên tiếng nhất thời ngơ ngẩn. Trái tim hắn đập loạn trong lồng ngực, lại như muốn nhảy ra rồi kéo hắn ôm chặt lấy nàng. Hắn chạy lại phía của nàng, nhưng rồi rốt cuộc vẫn dừng lại trước mặt nàng.
"Cuối cùng nàng cũng vẫn chọn quay lại nơi này tìm ta."
Ngày trước khi Triệu Tử Khâm đem xác của Tố Hương rời đi khỏi hoàng cung đã có hỏi nàng có thể tới Bắc Thanh thành tìm hắn hay không. Dã Thanh khi ấy không lắc cũng không gật, chỉ chậm rãi nói với hắn đi đường bảo trọng. Khiến cho Triệu Tử Khâm đành quay về Bắc Thanh mà chờ đợi.
"Ngươi kích động cái gì chứ. Ta tới đây có chút việc, chẳng qua là tiện đường tới tìm ngươi thôi."
Ánh mắt nàng đọng lên ý cười, nha hoàn bên cạnh lẩm nhẩm: "Công chúa, cái tiện đường của người chính là đi xa hơn sáu dặm, lần này người trở về nhất định Thái Hậu sẽ lại quở trách nô tì không ngăn chủ tử lại."
Dã Thanh quay lại nhìn nha hoàn bên cạnh: "Ngươi còn nhiều chuyện ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-duong-hoang-hau/3001494/chuong-51.html