Thủy Nhan nhíu mày, nàng đã nghe Thạch Đông Thăng nói là Triệu Vũ Quốc chuộc nàng từ thanh lâu, trong lòng cũng rõ ràng bản thân chỉ là phận gia nô.
Nhưng nàng lại chán ghét dị thường đối với hai chữ nô tài, tựa hồ trời sinh cao ngạo hoàn toàn tựu không cho phép những từ như vậy xuất hiện trong đầu.
Thạch Đông Thăng thấy nàng không nói lời nào thì trong tâm nhảy dựng, nghĩ đến nàng đang nhớ tới cái gì, vội hỏi: "Thủy cô nương, hiện tại nên về phòng thay đồ?"
Thủy Nhan cúi đầu nhìn y phục, nàng vẫn cảm thấy không có gì bất thường.
Thạch Đông Thăng lại lắc đầu, tựa hồ nữ nhân này không rõ, có loại thuyết pháp tên gọi là đẹp yêu dị, nàng muốn mặc một thân quần áo trong đi ra ngoài, với dung mạo họa quốc ương dân, chỉ sợ những tiếng hít khí lại nhiều hơn so với bữa ăn tối hôm qua.
"Ân, ta cũng muốn mặc áo ngoài, có điều áo đã bị ta làm hỏng tối hôm qua rồi…"
"Cái gì… Làm hỏng rồi?" Khuôn mặt thanh tú của Thạch Đông Thăng kinh ngạc muôn màu muôn vẻ, hắn thật sự không thể tưởng được một nữ tử nhu nhược có thể nghịch phá hư một bộ xiêm y.
"Ngươi rất thích ngẩn người sao?" Thanh âm của Thủy Nhan trầm ổn rồi lại lộ ra cảm giác linh hoạt kỳ ảo, khiến người nghe cảm giác rất thoải mái, chỉ là nội dung lời nói…
Thạch Đông Thăng phục hồi tinh thần lại:"À… Ta không có như vậy, là nói chuyện với ngươi thì ngươi không tiếp thu được."
Thủy Nhan trừng mắt liếc hắn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/96448/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.