Mặc dù không nhìn thấy bóng người nhưng lúc này Dương Hồng Xương sớm đã tỉnh rượu gần hết, thân toát mồ hô lạnh. "Tai ta nghễnh ngãng sao?" Hắn âm thầm hỏi bản thân, không yên tâm lại xem xét bốn phía một lần, vẫn không nhìn thấy một bóng người.
- Phú Quý, Phú Quý…
Dương Hồng Xương chột dạ kêu tên quản gia của hắn.
Nếu là bình thường, chỉ cần hắn cất tiếng gọi, quản gia nhất định có mặt, thế nhưng giờ phút này hắn kêu liên tục mấy tiếng cũng không thấy bóng dáng quản gia đâu, tâm hoảng loạn dựng ngược lên, hắn chợt nhận ra, bốn xung quanh không nhìn thấy bóng dáng một đứa nha hoàn nào.
"Không xong rồi!" Hắn ý thức được bản thân gặp nguy hiểm, vừa đứng dậy liền cảm thấy trên đỉnh đầu có tiếng gió, một khắc sau thấy hoa mắt, có một người đứng trước mặt hắn.
- Công chúa!
Hắn hoảng sợ nhìn người trước mắt, chỉ hi vọng giờ phút này đang nằm mơ.
Mới vừa rồi Long Tuyết Dao ở chòi nghỉ mát phía xa, thấy hắn quan sát bốn phía, dĩ nhiên là không thấy nàng. Tuyết Dao nhanh như diều hâu săn mồi, lao tới phía hắn, nhìn thấy dáng vẻ say rượu cùng những lời cuồng loạn của Dương Hồng Xương lập tức nổi giận, sát ý trở nên nồng đậm hơn lúc nào hết.
- Ngươi đang mong là đương gặp mộng phải không?
Tuyết Dao cười lạnh hỏi hắn, sát khí tỏa ra bốn phía, thế nhưng lại không xông lên giết hắn, chết chẳng phải quá tiện nghi cho hắn sao, đáng sợ nhất, là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905316/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.