Tuyết Dao tỉnh bơ nhìn thư sinh ngã trên mặt đất, trong lòng cảm thấy thú vị, tiến lên hỏi:
- Mới vừa rồi ngươi còn nói muốn cứu ta, sao giờ lai nói sợ ta?
Mặt thư sinh khẽ cứng ngắc, thoắt trắng rồi lại thoắt ửng hồng, hắn cười gượng:
- Ha, ha,.. là ta không lượng sức mình.
Tuyết Dao thở dài, vươn tay định kéo thư sinh kia lên, hắn lại cho rằng nàng muốn giết người diệt khẩu, vội vã bò đi, miệng rối rít cầu xin:
- Đừng giết ta!
Tuyết Dao nhíu mày trầm giọng nói:
- Ai nói ta muốn giết ngươi?
- Hả?
Thư sinh xoay đầu lại, giương mắt đáng thương nhìn Tuyết Dao: …, cô nương không giết ư?
- Ngươi hi vọng ta giết ngươi?
- Không, không… không đâu…
Thư sinh lắc đầu nguầy nguậy.
Bởi vì chật vật bò tới bò lui trên đất, một quyển sách từ trong lòng ngực thư sinh rơi xuống, hắn cố gắng che giấu đi, không ngờ Tuyết Dao vừa lúc liếc mắt nhìn hắn, mắt sáng ngời, nhanh tay nhặt quyển sách kia lên.
- Này… Không…
Thư sinh còn chưa dứt lời Tuyết Dao đã xé lớp giấy bọc bên ngoài ra.
Cũng không biết là nguyên nhân gì, khi Tuyết Dao nhìn thấy chất da lộ trong tờ giấy bằng da bò, tim đột nhiên nhảy lên một nhịp, bất giác nhặt quyển sách đó lên.
Khi giấy gói sách bằng da bò bị xé ra, lộ ra một quyển sách màu đen tím, dùng tay sờ cảm giác thuộc về chất liệu da cao cấp làm Tuyết Dao thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905250/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.