Bên hồ sen đang nở rộ, khuôn mặt mỹ nhân xinh xắn đang cười duyên dáng, trong chòi nghỉ mát, Tưởng Hàm Doanh cùng Tưởng Mộng Nhược đang đánh đàn.
- Tài đánh đành của tỷ càng lúc càng cao siêu.
Tưởng Mộng Nhược cười nói.
Tưởng Hàm Doanh lau mồ hôi trên trán, cười đáp:
- Tỷ đánh đàn tốt thế nào cũng không so được tài đánh cờ của muội.
Tưởng Mộng Nhược che miệng cười:
- Ha ha, đó là đương nhiên, tỷ tỷ đánh đàn tốt, muội muội đánh cờ giỏi, tương lai hoàng thượng sẽ không có lý do buồn bực.
Ngay lúc này, quản gia đi vào.
- Tiểu thư, có một người gọi Điệp Dư tới tìm hai vị.
Ánh mắt hai tỷ muội chợt trầm xuống, trao đổi ánh mắt chốc lát, Tưởng Hàm Doanh nói:
- Đưa hắn tới đây.
- Vâng.
- Chậm đã.
Tưởng Mộng Nhược gọi hắn.
Quản gia dừng lại nhìn nàng ta:
- Còn gì muốn phân phó ạ?
- Đừng để cha ta nhìn thấy.
- Vâng!
Không lâu lắm, quản gia dẫn một tên nam tử hướng tới bên này, nhìn thấy từ xa Tưởng Mộng Nhược đã nhíu mày:
- Hắn không phải là sư huynh nữ nhân kia sao?
Tưởng Hàm Doanh vặn đứt một cọng ngó sen trong tay, lạnh lùng nói:
- Đích thị nhiệm vụ thất bại.
Quả nhiên, người kêu Điệp Dư kia liền tới nói cho các nàng biết. Sư muội mình thất thủ, hơn nữa mười nữ sát thủ mang theo cùng cũng đã quy tiên theo, tới quý phủ, muốn xin chút phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905216/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.