Trong lòng Thủy Nhan hiểu được mặc dù Chung Hạo nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng nhìn vào vết thương thì đủ biết nếu không có Trương đại phu e rằng hiện tại nàng đi tắt thở từ lúc nào rồi. Nghĩ đến đấy nàng không khỏi cảm khái: "Lần này dù không phải là Triệu Vũ Quốc cứu nhưng người của hắn cứu thì cũng là hắn gián tiếp cứu mình, thế nên chính mình lại nợ hắn thêm một nhân tình nữa, tổng cộng lại đã là ba lần rồi…Tạo hóa quả thực trêu ngươi!"
Thủy Nhan cười khổ, thầm nghĩ:
- Nghe Trương đại phu nói, lão Đại hết lòng cứu nữ nhân này, tại sao nàng ấy lại rời lão Đại đi nhỉ?
- Đúng rồi, Tuyết cô nương, tại sao cô lại rời đi…
Thủy Nhan nhàn nhạt nhìn hắn, Chung Hạo lập tức cảm thấy da đầu tê dại, hối hận với câu nói của mình.
- Hắn là chủ tử của các người nhưng không phải là của ta!
Lời nói của Thủy Nhan khiến người ta không thể nghi ngờ, Chung Hạo không khỏi rùng mình: "Khinh thường lão Đại như vậy, cô ta quả thực không phải chỉ là một cái bình hoa…"
Hắn đưa thuốc cho Thủy Nhan, sau đó đưa cho nàng một bọc hồ lô đường:
- Trương đại phu nói thuốc này rất đắng, bảo ta cho cô cái này!
Thủy Nhan không nói gì, nhận lấy chén thuốc uống luôn, không hề nhăn mày chút nào. Chung Hạo thất kinh, thuốc này khi xưa lúc bị thương hắn đã phải uống rồi, hắn phải bịt mũi vào mới uống nổi, vị thuốc quả thực rất đắng. Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905206/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.