Đêm đã khuya, Thủy Nhan cảm giác ở trong phòng có chút nóng bức, không chịu được đành ra ngài hóng mát. Vừa lúc trong hậu viện có một làn gió mát thổi qua những cây trúc xanh tươi, thoảng đến mùi hương thoải mái.
- Ô….
Thủy Nhan thấy Ngũ Nhi đang hớn hở ngồi trên ghế đá gần khóm trúc hóng mát.
- Hi hi, thật trùng hợp, muội tính toán muốn gọi tỷ ra đây ngắm sao mà tỷ đã tự đi đến rồi.
Thủy Nhan cười một tiếng, mỗi khi đối mặt với Ngũ Nhi thì nàng đã có thói quen mỉm cười. Thủy Nhan yên lặng ngồi xuống không nói gì, chỉ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời bao la.
- Nhìn xem! Tối nay sao sáng thật.
- Ngày mai sẽ rất nóng.
Ngũ Nhi khẽ đẩy nàng một cái nói:
- Thui thủi cái miệng tỷ.
- Đó là sự thật.
- Đi đi, không để ý đến tỷ nữa.
- Vừa hay, ta có thể an tĩnh được một lát.
- Ơ… Nhan tỷ…
Ngũ Nhi bày ra vẻ mặt đáng thương. Thủy Nhan không đùa giỡn nữa, chỉ ngẩng đầu ngắm sao.
- Tỷ thích ngắm trở trời à?
- Ừ, hình như là vậy.
- Thích là thích chứ sao lại là hình như được. Chẳng nhẽ ngay cả tâm ý của mình tỷ cũng không hiểu được sao?
Thủy Nhan có hơi chút dao động, nàng nhìn chằm chằm Ngũ Nhi, nhẹ nhàng nói:
- Có khi rõ ràng thích mà lại nói không, ngươi nói xem như vậy có cực khổ không?
Ngũ Nhi nhíu mày, gãi đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905195/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.