Triệu Vũ Quốc nhận lấy mở ra xem, chỉ là một chiếc khăn lụa màu trắng, khăn lụa bình thường bên trên đều thêu cỏ cây hoa lá, nhưng là chiếc khăn lụa này hoàn toàn trắng trơn, không có chút họa tiết nào
"Như thế nào nhỉ?" Hắn hỏi.
Thủy Nhan nhíu mày, lộ ra kinh hãi, vốn cho là hắn sẽ hỏi sao khăn này không có cái gì, lại không nghĩ hắn biết rõ khăn này có Càn Khôn.
Nhìn thấy Thủy Nhan hơi lộ ra kinh hãi, hắn nói: "Ta không thể lý giải vì sao ngươi lại muốn đưa ta thứ này…"
"Ha ha…" Lúc này đây, Thủy Nhan bị hắn đùa mới nở nụ cười, tiếng cười nhẹ nhàng.
"Ách…" Hắn vốn định nói gì đó về nụ cười của nàng, nhưng rồi lại phát giác ra không nên nói nên vội thu lại.
Mà giờ phút này Thủy Nhan cũng ý thức được mình thất thố, vội vã thu lại nụ cười, thấp giọng nói: "Một chén nước, có thể cho thêm nửa muỗng muối."
"Đây là phương pháp hai tỉ muội kia dạy cho ngươi?"
"Sao ngươi biết?" Hắn đoán được là do hai tỷ muội họ Tưởng dạy cho mình, nàng cảm thấy rất kỳ quái.
"Đây là tuyệt kỹ của triều đình Nam quốc, không truyền ra ngoài."
Nghe lời giải thích của hắn Thủy Nhan càng kinh ngạc, chính là không ngờ tới, hắn lại biết đây là tuyệt kỹ của triều đình Nam quốc không truyền ra ngoài.
Chứng kiến vẻ mặt nghiêm túc đang suy nghĩ của nàng, Triệu Vũ Quốc biết lời này của mình đã gây ra cho nàng sự chú ý, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905136/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.