Phương Nhất Chước cùng Thẩm Dũng chạy tới tửu lâu, đã thấy chưởng quầy và Cổ Đại Hoa đều đang đứng chờ ở cửa, tất nhiênbên trong lâu lý còn có một đống thực khách.
Thẩm Dũng bật cười, cái gọi là “không thể cưỡng lại ham muốn ăn uống” quả nhiên là thật…Vốn những người ở đây đối với tiểu ác bá như hắn vô cùng coi thườngkhinh bỉ, thế nhưng vợ hắn lại nấu ăn ngon, để ăn ngon đám người đềutrưng ra bộ mặt tươi cười như cúc nở, con người ta quả nhiên đều là gặplợi quên nghĩa a.
Phương Nhất Chước chạy vào tửu lâu, thấy chưởng quầy cười tủm tỉm đứng chờ ở cửa, liền nói: “Chưởng quầy ta đến nhận hình phạt.”
“Ai… Thiếu phu nhân lời này rất khách khí, sao có thể nói là nhận hình phạtđược… Hắc hắc, là chúng ta có lộc ăn, có thể được thưởng thức tay nghềcủa Thiếu phu nhân.” Chưởng quầy nhanh chóng cướp lời Phương Nhất Chước.
Phương Nhất Chước khoát khoát tay, nói: “Được rồi, ta có thể nấu cơm nhưng tướng công ta không thể rửa chén.”
Thẩm Dũng sửng sốt, chưởng quầy lại nhanh nhẹn cười nói, “Đương nhiên, làm sao dám để thiếu gia rửa bát được.”
Cổ Đại Hoa ở một bên bĩu môi, nói: “Hừ, đây chính là mệnh lệnh của Tri phủ đại nhân.”
Phương Nhất Chước nhìn Cổ Đại Hoa một chút, chỉ thấy vẻ mặt hắn rất không hàilòng, biết hắn bởi vì vừa phải cúi đầu trước Thẩm Dũng, cho nên chắc vẫn còn đầy bụng căm giận, người này đúng thực là bụng dạ hẹp hòi. PhươngNhất Chước chưa từng gặp qua người nào vừa keo kiệt vừa hay để bụng lạilà nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-dai-tru/49757/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.