*Dưa ha mi: dưa vàng.
Thẩm Dũng đi trên phố vẫn mơ màng không hiểu được, trong lòng cũng có chút buồn bực, làm sao thoáng cái lại có thểđọc thuộc hết xuất sư biểu kia?
Tâm tình của Phương Nhất Chướclại rất tốt, vị hôn phu của nàng cũng thật thông minh a. Nàng tới ĐôngHạng phủ mới mấy ngày, lúc trước vẫn là bận rộn mở cửa hàng mỳ vằn thắn, cũng không có cơ hội đi dạo một chút, hôm nay lôi kéo Thẩm Dũng, Phương Nhất Chước quyết định phải chơi một chuyến thật vui, liền hỏi: “Chúngta đi chỗ nào?”
Thẩm Dũng thấy nàng một chút bộ dạng tiểu thư khuê các cũng không có, cười nói, “Nơi ta đi, ngươi cũng không có cách nào vào.”
“Ngươi đi đâu vậy?” Phương Nhất Chước tò mò: “Vì sao ta lại không thể vào?”
“Ta đi uống hoa tửu(uống rượu có kỹ nữ hầu),ngươi còn nhỏ không đi được.” Thẩm Dũng thật tự nhiên trả lời.
Phương Nhất Chước khẽ cau mày, lạnh giọng hỏi lại một lần: “Ngươi đi đâu?”
“Đi kỹ viện uống hoa tửu… Ai nha.” Thẩm Dũng nói còn chưa dứt lời, PhươngNhất Chước đã đè hắn lại hung hăng vừa đánh vừa nói: “Ngươi dám đi uốnghoa tửu?! Ta đánh chết ngươi!”
“Ngươi đánh người làm gì?” ThẩmDũng trợn to hai mắt nhìn Phương Nhất Chước: “Ngươi, nha đầu chết tiệtnày lá gan cũng quá lớn đi, tướng công cũng dám đánh.”
“Ta đánhngươi!” Phương Nhất Chước trợn mắt, “Ta đã là vợ của ngươi, ngươi còndám đi uống hoa tửu? Còn nữa, ngươi bao nhiêu tuổi mà đã đi uống hoatửu! Không sợ bị bệnh sao?!”
Thẩm Dũng có chút giật mình nhìn nàng, hỏi: “Á, ngươi một tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-dai-tru/49755/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.