Thọ yến trôi qua gần một nửa mới thấy Cảnh Dật tựtay bưng một nồi canh tinh xảo tới, đem nồi canh đưa đến trước mặt hoàng thượng, rồi mới đến trước bàn quỳ xuống hành lễ, nói: “Nhi thần đếnchậm, mong phụ hoàng trách phạt.”
Hoàng đế cười cười khoát tay với hắn, nói: “Dật nhi đến chậm, nghe nói là tự mình chuẩn bị lễ vật cho trẫm, lễ vật đâu?”
Cảnh Dật đứng lên, đi tới bên người Trân phi cười cười, nói: “Chính nồi canh này ăn này.”
“Ồ?” Hoàng đế hơi sửng sốt, Trân phi lập tức trừng mắt nhìn Cảnh Dật, “Không được náo loạn, đại thọ của phụ hoàng ngươi như sao có thể dâng đồ ănlên?”
Cảnh Dật mỉm cười, “Đây là nhi thần ngẫu nhiên được thưởng thức, cảm thấy rất ngon miệng, nghe nói dân gian thường ăn, bởi vậy mới muốn dâng lên phụ hoàng.”
Hoàng đế cười nói, “Để ta nếm thử xem sao.” Khi nói chuyện, thái giám ở bên cạnh đã chuẩn bị bát đũa đến.
Hoàng đế vô cùng sủng ái Cảnh Dật, đây là chuyện văn võ bá quan đều biết, mọi người đều tò mò nhìn lại, có người còn hỏi nhỏ, “Là nhị hoàng tử tựmình nấu sao?”
Cảnh Dật cười, lắc đầu: “Ta sao có thể nấu được chứ, là một người có nhân duyên làm.”
Thái giám đem nắp nồi mở ra, mọi người lập tức ngửi được hương thơm ngáttruyền ra… Trân phi ở một bên thấy đó chỉ là món cháo bình thường thìnghi hoặc liếc mắt nhìn Cảnh Dật, nói thầm: ngươi không phải đang gâynáo loạn chứ?
Mà sắc mặt hoàng đế lại bỗng nhiên trắng bệch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-dai-tru/2582849/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.