*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu bé bị gọi tên đứng lên mặc đồ bảo hộ vào người ngay ngắn. Thoạt nhìn, thiếu niên này cũng lớn hơn Cảnh Tịch ít nhất hai ba tuổi, cao hơn nửa cái đầu. Tuy tính tình không hung dữ, mãnh liệt như Cảnh Tịch nhưng tác phong luôn là làm đâu chắc đó.
Cảnh Tịch vẫn luôn nổi bật thông minh, ưu tú trong toàn võ quán, đãi ngộ vỡ lòng luyện tập, tài năng xuất chúng, hơn nữa bản thân nhóc con cũng rất thích, cùng Cảnh Triều dường như đã trở thành anh em huyền thoại của võ quán.
Mỗi lần đi thi đấu khi nhắc đến tên võ quán của bọn họ lập tức có nhiều người nhịn không được muốn hỏi đến anh em nhà họ Cảnh. Ở chính giữa chuyện này đương nhiên không thiếu sự tập luyện cực khổ hơn người khác gấp rất nhiều lần.
Vì vậy, mỗi khi Cảnh Triều chọn người để thực chiến với nhóc con, cậu nhóc luôn chọn người có cấp bậc cao hơn, phong cách khác nhau, cả tuổi và ngoại hình cũng hơn nhóc nhà mình và lời nhận xét đối với nhóc con cũng là nhất sắc bén và khắc nghiệt.
Ở mặt này, tính cách của Cảnh Tịch cũng rất dễ chịu, chỉ cần anh trai có lý nhóc con đều nghe theo liền. Trước mặt người khác bị anh la rầy như tát nước vào mặt nhóc cũng chưa bao giờ so đo.
Nhưng mà hôm nay không giống trước, cả hai bắt đầu trận đấu, trong vòng chưa đầy ba mươi giây, mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101462/chuong-20-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.