*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tất nhiên Cảnh Trăn đã thay đổi. Anh bắt đầu có những yêu cầu với đứa em bảo bối này.....
'Rào rào'
Rèm cửa được kéo ra, ánh nắng tràn vào phòng ngủ. Kêu dậy lúc sáu giờ rưỡi không phải lời nói đùa giỡn.
"Nhanh lên."
Thò tay vỗ về hình người dưới mền bông.
"Anh chạy xong rồi, rửa mặt rồi cùng anh ra ngoài vận động một chút."
Đứa nhỏ mười bốn tuổi nào mà không thích ngủ nướng, Phương Chu xoay đầu sang chỗ khác, không hề nhúc nhích.
"Anh mới nấu sữa đậu nành tươi và nướng bánh khoai môn. Nếu không nhanh anh sẽ ăn hết."
Nguyên liệu món khoai môn được người nhà giao tới tối qua, người thanh niên này luôn yêu cầu cao về nguyên liệu.
Phương Chu liếm liếm miệng nhưng vẫn không có ý muốn dậy.
Cảnh Trăn trầm giọng:
"Em có hài lòng với những gì em đã làm ngày hôm qua không? Ai đã thề hôm nay sẽ làm lại?"
Có một tiếng lầm bầm nhỏ từ cái gối.
"Hả?"
Phương Chu khóe miệng trầm xuống, bất mãn than thở.
"Còn có cổ văn chưa chép xong..."
Cảnh Trăn bật cười, đây là lần đầu tiên nghe thấy đứa nhỏ này làm nũng, hóa ra trẻ con chưa tỉnh ngủ đều thế này.
Tuy nhiên, anh thanh niên không còn giống như cách cách đây vài tuần.
"Đây rõ ràng việc học hành của mình còn cần phải dùng tới hình phạt ư? Nhanh lên, đều là chuyện của mình, đừng chậm trễ."
Phương Chu lại lăn qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101453/chuong-19-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.