*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phương Chu mỉm cười, trên mặt ngập tràn hạnh phúc.
"Em biết mình phạm vào không ít chuyện, lúc đó còn tưởng tính tình của anh rất tốt. Đến sau này mới biết hóa ra anh cố gắng chịu đựng!"
Đúng là tính tình của Cảnh Trăn không tốt lắm......
Khoảng thời gian đó, Phương Chu ngủ không được sâu. Vào khoảng hai, ba giờ sáng, cậu bé thường nghe những lời trách mắng cố ý đè trầm thấp giọng trong hành lang và cũng không hiểu hết nội dung. Và hình như, người kia dường như rất bận rộn.
"Không cần phải ở đây cả ngày."
Phương Chu cắn một miếng bánh bao hình dáng heo con tinh xảo nhỏ ăn kèm với cháo hải sản tươi sống đậm đà.
"Cũng không giúp được gì nhiều."
"Anh muốn hỏi em một chuyện."
Phương Chu ngẩng đầu lên.
"Năm nay em vẫn tham gia kỳ thi tuyển sinh cấp ba à?"
Mấy tuần nay cậu bé vẫn thường xuyên đến trường, khi tình trạng của mẹ tốt, cậu chạy vội đến trường. Nhưng học trong một lớp sắp tốt nghiệp mà học với tâm trạng lười nghe giảng thì thật không thích hợp.
Cảnh Trăn nhìn thấy ánh mắt của cậu bé đột nhiên né tránh.
"Anh chỉ tùy tiện hỏi, em không muốn trả lời cũng không sao."
Cậu luôn là học sinh giỏi, học giỏi không cho rằng việc thiếu một vài tiết sẽ ảnh hưởng nhiều đến kỳ thi.
"Tôi muốn đi thi."
Cảnh Trăn.
"Anh đã biết."
Cậu bé không hiểu ba từ này có nghĩa là gì.
Mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101451/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.