*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Tịch đứng ở chỗ quen thuộc, mặt đối tường, quay lưng lại bàn làm việc. Bức tường trước mặt sắp bị nhóc con nhìn thủng. Cảnh Trăn đẩy cửa bước vào. Nhóc con vừa mới còn đang ngóng trông ba ba mau mau tới, đến khi Cảnh Trăn thật sự tới rồi, nhóc con lại chột dạ, dáng đứng có chút lung lay.
Cảnh Trăn không bao giờ cho Cảnh Tịch có cơ hội lấy sự dao động về cảm xúc hay thể chất làm cái cớ, nhìn thấy nhóc con hơi run rẩy Cảnh Trăn lớn tiếng la "Con đứng như thế à!"
Vừa dứt lời, cả người Cảnh Tịch lập tức căng cứng lên, mím môi mím lợi, cổ thẳng, lưng ngực đều thẳng, hai chân kéo thẳng tắp, hai tay thẳng song song ôm sát vào người.
Cảnh Trăn nhìn nhóc con điều chỉnh xong tư thế mới đi đến bàn làm việc, anh không ngồi xuống mà thu dọn bàn làm việc. Các tập tin được sắp xếp, phân loại rất kỹ. Khoảng trống ở giữa bàn cũng rất rõ ràng. Sau đó mới ngồi xuống, dáng ngồi rất nghiêm túc ngay thẳng, thấp giọng nói "Đi lấy thước của con tới, chúng ta nói chuyện."
"Dạ!" Cảnh Tịch từ từ thả lỏng cơ chân, giậm chân tại chỗ vài cái mới xoay người, nhóc đã rất quen thuộc với phạt đứng này và cũng biết cách làm cho mình bớt khó chịu.
Không đến hai phút, Cảnh Tịch đã cầm thước trở lại, nhưng lần này, nhóc con đi thẳng đến giữa phòng làm việc, quỳ gối về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101418/chuong-14-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.