*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Phương Chu bị tiếng chuông điện thoại đánh thức vừa đúng ba giờ chiều của một ngày mùa thu lười biếng, đôi mắt còn đang ngái ngủ, mí mắt nhăm nhắm, nhưng ID người gọi trên màn hình điện thoại đã làm anh tỉnh ngủ rất nhiều. Dù đã ngoài 30 nhưng Phương Chu vẫn không có gan để cho Cảnh Trăn đợi lâu, lập tức đưa điện thoại vào tai mình. Sau khi hắng giọng, anh liền gọi "Anh!"
Cho dù có cố ý ngụy trang đến cở nào cũng không thể lừa gạt được người quen thuộc nhất, nghe tiếng gọi, Cảnh Trăn có chút bất mãn "Đang ngủ?"
Phương Chu xoa xoa đầu, từ khi còn học đại học, anh đã không còn để tóc mái nên tóc ngày càng cứng hơn. Thế nhưng giọng nói lúc này, có một chút bất đắc dĩ "Ưm, em chợp mắt một chút."
Giọng Cảnh Trăn trở nên gay gắt hơn
"Anh đã nói gì?"
"Không, em không có trực đêm."
Phương Chu co người trong mền ôm gối, cảm thấy có chút ấm ức
"Sáng sớm có ca mổ khẩn cấp."
Mới ngoài 30, Phương Chu đã là trưởng khoa chấn thương một trong ba bệnh viện lớn nhất cả nước, nổi tiếng trong giới y khoa với biệt danh *Tay thần mê chi não*, từng đứng phẫu thuật suốt 36 tiếng di chuyển trong 6 phòng phẫu thuật đều là nạn nhân trong một vụ tai nạn lớn. Và lần đầu tiên thành công tất cả, các nạn nhân đều được cứu trở về. Nhưng chỉ một số ít người biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101413/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.