*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây là điều mà Cảnh Trăn sợ nhất, theo kinh nghiệm của mình, suy đoán những gì anh đang nghĩ gần như bằng không. Trong hầu hết các trường hợp, nếu như ngu ngốc nói ra những chuyện mà anh không biết... trơ mắt nhìn số lượng trừng phạt tăng lên mà không cách nào ngăn cản chính mình tự đào hố nhảy.
"Anh!"
Cảnh Trăn nuốt một ngụm nước miếng xuống.
"Trăn nhi không biết anh ám chỉ đến điều gì."
Một giờ trước, anh vẫn đang ở trong phòng họp tự tin, bình tĩnh thương lượng điều kiện với nhà đầu tư, ép người khác vào chân núi đến tức nước vở bờ, một Cảnh Trăn quyết tuyệt, độc đoán, giờ phút này anh đánh giá thấp nộ khí của anh mình.
Cảnh Chí nhíu mắt giơ chân đá mạnh vào bụng nhỏ, chưa kịp thay quần áo ở nhà, Cảnh Trăn bị mặt dây nịch cấn sâu vào bụng mặt tái nhợt, cuộn mình như con tôm, tay ôm lấy bụng, nhưng mà Cảnh Chí không hề có ý buông tha, lại một cước đá vào khuỷu đầu gối đã không còn sức lực, Cảnh Trăn bị mất trọng tâm không hề ngoài ý muốn quỳ gối trên mặt đất.
Khi ngã xuống, Cảnh Chí gần như hét lên từ phía sau.
"Đứng thẳng lên!"
Anh vô thức siết chặt đùi muốn đứng dậy, không ngờ phía sau đầu gối truyền đến từng trận đau nhói, anh nhéo hai chân một cái thật mạnh cố chống đở sức nặng của cơ thể, cơn đau ở bụng dưới khiến anh không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101389/chuong-10-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.