*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đã hơn tám giờ rưỡi, cậu còn đứng ở thư phòng Cảnh Trăn đến nước miếng cũng không có để cậu nuốt xuống. Phương Chu suy nghĩ phải chi lúc này mình không có đói bụng, bụng không kêu gào.... không biết vì sao đang nhìn trừng trừng vào bức tường trắng tinh vô cảm mà cứ tưởng đang coi truyền hình, màn hình đang lướt qua những món ăn làm cái bụng không ngừng kêu ọt ọt. Mình bây giờ quá xấu hổ mà, rất hy vọng cái bụng này có thể đứng ra kêu gào, kháng nghị thay mình một chút.
Cậu nghe thấy Cảnh Trăn phía sau xột xoạt lật văn kiện, bạch bạch gõ bàn phím, không hề muốn tạm dừng, như đã hạ quyết tâm từ lâu, hít sâu một hơi.
"Anh! ngài có rảnh không?"
Hỏa khí của Cảnh Trăn bị cậu hai lần ba lượt liên tiếp lăn lộn, kỳ thật đã sớm như khói bay mây tan. Chẳng qua quy tắc chính là quy tắc, nếu sai rồi liền không có không phạt. Nhưng vẫn là đau lòng Phương Chu, cả ngày hôm nay cậu bị oan ức trước. Gõ xong mấy chữ cuối cùng liền đứng dậy đi đến phía sau cậu.
Phương Chu nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng bước chân, cả người cứng còng, cơ bắp cứng đơ, biết anh đã bước đến đứng ở phía sau mình, cả người rung lên một cái.
Cảnh Trăn kéo tay phải Phương Chu, cậu còn tưởng anh không hài lòng mình đứng không ngay ngắn lắm nên tay dùng thêm sức gắt gao dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101343/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.