*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng bốn giờ mười lăm, tiếng chuông tan học vừa vang lên, kết thúc một ngày học tập vất vả. Học sinh tầng trệt lập tức chạy ùa ra khỏi lớp, như đang thi chạy trăm mét lao ra cổng trường.
Trường Nhị Trung là trường trung học lớn, lâu năm, nổi tiếng vang dội khắp Thành Phố A. 99% học sinh đậu vào các Trường Cao Đẳng, Đại Học, cùng với từng năm tăng thưởng ngạch, càng ngày có càng nhiều học sinh mơ ước được vào học.
Có thể vào được Trường Nhị Trung, không một học sinh nào không dựa vào thực lực học tập của chính mình. Tài trợ, cửa sau, quan hệ, toàn bộ đều không có ý nghĩa.
Nghiêm khắc tuyển sinh, đảm bảo thành tích cũng như năng lực học tập, Hiệu Trưởng Trường Nhị Trung Cảnh Trăn biết rất rõ những điểm này, trước mắt vẫn không cần đi lấy lòng người.
Khối lớp mười có tám lớp, nhưng mà ngay cả bảo an gác cổng cũng biết, đám học sinh chạy ào ra cửa kia là học sinh thuộc bảy trong tám lớp, tuyệt không có học sinh lớp thứ sáu (10A6),bởi vì đó là lớp của Cảnh Trăn.
Cảnh Trăn làm hiệu trưởng Trường Nhị Trung đã bước vào năm thứ tư. Hai mươi tuổi sau khi đạt song học vị thạc sĩ ở nước ngoài trở về, luôn dạy khối lớp 12, lớp chuẩn bị tốt nghiệp. Chỉ cần lớp anh dạy, trước nay đều là lớp truyền kỳ của thành phố.
Đã từng có nhiều học giả giáo dục cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101334/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.