“Điều kiện gì?” Hạ Hầu Tĩnh cảnh giác nhìn Vân Thanh Nhiễm, cảm thấy cứ liên quan đến nữ nhân này thì đều không có chuyện gì tốt.
“Việc này à, để ta suy nghĩ thêm đã.”
Trước mắt Vân Thanh Nhiễm vẫn chưa có chỗ nào cần Hạ Hầu Tĩnh, nhưng thân là con người mới thế kỉ hai mươi mốt, đã từng xem qua tiểu thuyết của ông chú Kim Dung, Triệu Mẫn rất có tác dụng đối với Trương Vô Kỵ.
Trước đừng cần đối phương làm cái gì, phải để đối phương đáp ứng đã rồi tính sau.
Loại hành vi cướp phiếu trước, khi nào muốn lên xe thì lên này dùng lần nào cũng đúng.
“Sao có thể vậy được!” Hạ Hầu Tĩnh không dám tùy tiện đáp ứng điều kiện của Vân Thanh Nhiễm, ngộ nhỡ nàng ta đưa ra một vài điều kiện ly kỳ cổ quái gây khó dễ cho nàng, chẳng lẽ nàng cũng phải nghe theo à?
“Yên tâm, nếu đã đưa ra đương nhiên sẽ lựa chọn việc trong khả năng của ngươi.” Vân Thanh Nhiễm còn không gian ác đến vậy.
Hạ Hầu Tĩnh chần chờ một chút: “Được rồi, ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi không bắt ta làm những việc loạn thất bát tao gì thì ta có thể đáp ứng ngươi, bắt ta giết người cũng không sao, nhưng không thể bắt ta giết người mà ta không muốn giết.”
Bắt nàng ta giết người? Nàng ta khẳng định sẽ thật sự giết người à?
Vân Thanh Nhiễm không tranh luận nhiều về vấn đề này với Hạ Hầu Tĩnh, cô bé này chưa thoát tính trẻ con, còn mang theo vài phần tùy hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913147/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.