“Ừm… ngươi có thể không áp ta chặt như vậy không hả?” Ngực nàng vốn đã không lớn rồi, giờ bị Quân Mặc Thần ép ở giữa hắn và bức tường,cảm giác thật không dễ dàng gì ngực mới lớn hơn một chút cũng sắp bị éptrở về rồi.
“Không được.”
“Vậy ngươi muốn như thế nào đây?” Vân Thanh Nhiễm có chút buồn bực…
Trừ việc đè lên nàng ra, còn cả tay hắn nữa, nó đang để vào đâu vậy hả?
“Nơi này, còn đau không?”
Lúc hỏi Vân Thanh Nhiễm vấn đề này, tay Quân Mặc Thần nhẹ nhàng ấn xuốngmột chút, khiến trên mặt Vân Thanh Nhiễm lan ra rặng mây hồng, hỏi thìhỏi, sao lại vừa hỏi, vừa động thủ chứ.
“Quân tử động khẩu không động thủ, uổng ngươi còn họ Quân đó…”
Vân Thanh Nhiễm lấy cái tay có hạnh kiểm xấu kia ra.
Mới vừa động chợt nghe nam nhân phía sau nói: “Ngoan, đừng lộn xộn, sẽ làm đau nàng.”
Hiện tại rốt cuộc là ai không ngoan đây hả?
“Nói cho ta biết, sau này còn dám làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa không?”
“Chuyện nguy hiểm gì?”
“Hôm nay sao lại chạy tới ngăn cản những tên sát thủ đó, giao cho Quân Kiệt bọn hắn là được rồi.”
“Ta không đến nhanh chút thì tên ma ốm nhà ngươi không phải thành con tin rồi à?” Vân Thanh Nhiễm hỏi ngược lại.
“Khụ khụ khụ… khụ khụ, cho nên nói, ái phi lo lắng cho bản thế tử?” Cho nên cũng không quan tâm đi ngăn cản đám sát thủ này ư?
“Nếu như ngươi bị uy hiếp, chúng ta sẽ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913059/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.