Edit: Diệp Y Giai
Quân Mặc Thần chậm rãi đi đến trước giường, đưa tay muốn kéo chiếc chăn mà Vân Thanh Nhiễm đắp ở trên người xuống, hắn vừa kéo, Vân Thanh Nhiễm ngược lại càng quấn chặt hơn.
“Nàng muốn quấn mình đến hỏng à?” Quân Mặc Thần cảm thấy hành động giờ phút này của Vân Thanh Nhiễm có chút buồn cười, lại có chút buồn bực, nàng rốt cuộc đang trốn tránh cái gì đây?
“Không phải…” Vân Thanh Nhiễm từ trong chăn ló đầu ra, “Mặc dù đã nói hôm nay phải tiếp tục việc ngày hôm qua, có điều hôm nay ta xảy ra một chút trạng huống.”
“Trạng huống gì?” Quân Mặc Thần nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Thanh Nhiễm đỏ bừng, mặc dù biết màu hồng nhuận này của nàng không bình thường, nhưng vẫn không nhịn được nhìn thêm mấy lần.
“Không có gì.” Vân Thanh Nhiễm tiếp tục giấu kín mình ở trong chăn, thân thể khô nóng thì để nó khô nóng đi, nhắm mắt lại ngủ một giấc là có thể quên hết thôi.
Vân Thanh Nhiễm lúc này cũng chẳng quan tâm có tinh thần A Quý hay không, nhân sinh mình lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này.
“Khụ khụ… Nếu nàng… không nói, thì ta đi tìm Mộc tiên sinh, đến chẩn trị cho nàng…”
“Không cần…” Loại chuyện này cho người khác đến cũng vô dụng, Vân Thanh Nhiễm đây rõ ràng là ăn đồ không nên ăn, làm cho thân thể khô nóng khó nhịn, nhưng khác với việc ăn xuân dược mỵ độc về bản chất, nàng hiện ở loại tình huống này hẳn nên bị gọi là tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913029/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.