Nha đầu chết tiệt này thật đúng là một chút cũng không sợ mình! Hồng Dược thầm nghĩ.
“Ngươi cũng đừng đắc ý, vị trí của ta đây sớm muộn gì cũng là của ngươi, đến lúc đó còn không phải là chính ngươi gánh cái oan uổng này.” Hồng Dược vô cùng quyến rũ ném mị nhãn cho Vân Thanh Nhiễm.
Hồng Dược nói xong đi tới trên giường Vân Thanh Nhiễm, xoay người một cái nằm lên, ở trên giường bày ra một tư thế rất quyến rũ, thân thể bà nằm nghiêng, mặt hướng về phía Vân Thanh Nhiễm, khẽ đập chân nửa lộ ở bên ngoài giường, đúng là một cái chân tuyết trắng, da thịt tinh tế bóng loáng, cứ như vậy lộ ra, thật sự dụ người, cũng khó trách thế nhân đều kêu bà yêu quái, là người ta nói đến tuổi tác của sao có thể mỹ mạo trẻ tuổi như vậy?
“Ngươi đã gặp Mộ Dung Tu kia, cảm thấy thằng nhóc đó thế nào?” Hồng Dược hỏi.
“Ừ, gặp qua. Con của bà không giống bà.”
“Nó nói cho ngươi biết à?” Nghe nói Vân Thanh Nhiễm nói Mộ Dung Tu là con trai của mình, Hồng Dược ngưng mi, ngược lại so với tưởng tượng của bà còn nhanh hơn một chút.
“Nói.”
“Vậy ngươi cũng không tò mò phụ thân của nó là ai?” Hồng Dược hỏi, nàng nếu cũng biết bà có một đứa con trai, sao lại không hỏi bà về chuyện của hắn chứ?
“Nam nhân của bà nhiều như vậy, nói không chừng ngay cả chính bà cũng không rõ được là nam nhân nào gieo xuống hạt giống.” Vân Thanh Nhiễm vẫn nhìn cuốn sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913006/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.