“Thế tử gia ngàn vạn lần đừng nói như vậy, thế tử gia nhất định có thể sống lâu trăm tuổi!”
Hoa ma ma khi nói lời này chính bà ta cũng không tin, thế tử gia đã trị bệnh nhiều năm như vậy, mỗi năm, đều là sống chết chống đỡ qua ngày, có một ngày hai chân duỗi thẳng, ai cũng không biết.
“Hoa ma ma nghĩ như vậy, cho nên có thể tranh thế tử phi với bản thế tử ư?”
Lông mày Quân Mặc Thần khẽ nhướn lên, đôi mắt sáng như minh châu liếc qua, biểu tình vẫn nhạt như nước trong, lại dọa cho Hoa ma ma run lên, sợ thế tử gia thực sự mất hứng, đi nói bà phạm lỗi trước mặt thái hậu nương nương.
Hoa ma ma vội vàng dập đầu nói: “Thế tử gia nguôi giận, lão nô biết sai rồi, chỉ là lão nô phụng mệnh của thái hậu nương nương đến dạy thế tử phi lễ nghi quy củ trong cung, nếu như… Thái hậu trách tội xuống, lão nô…”
Hoa ma ma cũng rất khó xử, thế tử gia và thái hậu đều là chủ tử, bà ta là nô tài, đến lúc đó hai chủ tử có ý kiến không đồng nhất, gặp họa cũng chỉ có bà ta!
“Thế tử phi của bản thế tử chẳng lẽ bản thế tử không thể tự mình dạy được ư? Hử?”
Quân Mặc Thần thay đổi tư thế, một tay chống cằm mình, một tay để trên tay vịn của chiếc xe lăn.
Hoa ma ma biết rõ vị thế tử bệnh này không dễ chọc, xem bộ dáng lười nhác kia của hắn, ý tứ cảnh cáo hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1912917/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.