Bởi vì không nhìn thấy, Dạ Minh Uyên lại không dám tùy tiện đụng vào, đành phải mở miệng hỏi: “Ngươi có khỏe không?”
Vừa mở miệng, liền hít vào một chút khói mê.
Dạ Minh Uyên thấy không rõ lắm, nhưng mà Vân Thanh Nhiễm lại có thể nhìn xem rõ ràng tình hình trước mắt, nàng không trả lời Dạ Minh Uyên, liền tiến lên nắm lấy tay Dạ Minh Uyên, lôi kéo hắn chạy đi.
Bên trong khói mê, đội ngũ đón dâu không nhìn thấy gì, cho nên đối phương muốn đợi khói mê tan đi mới đi vào tìm người.
Vân Thanh Nhiễm là người duy nhất xuyên qua khói mê nhìn rõ ràng tình huống xung quanh, thấy được xung quanh có người mai phục, nàng liền lôi kéo Dạ Minh Uyên chạy trốn, cách xa nơi này.
Dạ Minh Uyên vừa hỏi xong, liền thấy một bàn tay nhỏ bé lôi kéo hắn, hắn còn chưa biết được là ai nắm tay hắn, đối phương liền kéo hắn chạy xuyên qua màn khói mê.
Dạ Minh Uyên cảm giác được, bàn tay đó so với tay hắn thì nhỏ hơn rất nhiều, cũng mềm mại hơn rất nhiều, phản ứng đầu tiên của Dạ Minh Uyên là rụt tay lại, nhưng mà vừa rồi hắn hít vào chút khói mê, khí lực mất đi một nửa.
Dạ Minh Uyên phát hiện, nàng lôi kéo hắn, một đường đi ra ngoài, một chút va chạm cũng đều không có.
Dần dần, khói mê cách càng xa bọn họ.
Vân Thanh Nhiễm lợi dụng khe hở của đối phương, thừa dịp hỗn loạn chạy thoát.
Chạy sâu vào trong một con ngõ nhỏ, Vân Thanh Nhiễm dựa vào tường nghỉ lấy hơi, thể lực thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/140073/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.