Hình như Tập Hiểu Bắc đang ngủ, không có phản ứng. Tôi tham lam ngửi hương vị quen thuộc trên người anh, không kiềm chế được đột ngột kéo khăn tắm xuống, lật người anh lại, vùi đầu gặm cắn một bên ngực. Trong đêm đen yên tĩnh, tiếng liếm mút trong phòng vang lên cực kỳ dâm đãng, tội bị dọa sợ, ngẩng đầu nhìn lên, Tập tiên sinh đang vô cùng bình tĩnh nhìn kỹ tôi. Anh cúi đầu nhìn đầu vú bị tôi chà đạp thê thảm đến không nỡ nhìn, mặt không cảm xúc nhìn xuống dưới, “Tiếp tục, bên còn lại.”
Quỳ gối mở hai chân anh ta, tôi cong mông như con lợn con, lắc đầu vẫy đuôi làm càn trên ngực anh một cách vui vẻ, hô hấp của anh dần trở nên dồn dập, kéo quần lót của tôi xuống, bắt đầu dùng ngón tay đảo quanh nơi lối vào.
“Không phải em chịu thua rồi à, sao còn chặt như vậy? Thật không có thành ý.”
Không có cách nào khác, nếu như anh không nói tới chuyện tình cảm, vậy thì tôi chẳng phải là đối thủ. Ngoan ngoãn xuống giường, tôi nhớ ở đây chỉ có bao, đang định vào nhà tắm tìm dầu gội với sữa tắm để mở rộng thì bị Tập Hiểu Bắc gọi lại.
“Trong ngăn kéo có thuốc bôi trơn.”
Chị Chu Lỵ đúng là người thức thời. Tôi vừa cảm khái vừa lấy một chai nhỏ màu xanh từ trong ngăn kéo ra, nhãn hiệu phía trên ngoằn nghèo như chữ Ả Rập. Vừa đi tới cửa nhà tắm, Tập Hiểu Bắc đã gọi tôi lại.
“Ở ngay đây, làm cho tôi xem.”
Trong phòng sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-bac-cua-toi/2255009/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.