🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôn mê không bao lâu thì tôi giật mình tỉnh dậy bởi xe dừng lại, quá tam ba bận, ăn đòn thêm một lần nữa chắc tôi cũng bị dọa cho chết. Mở to đôi mắt sợ hãi nhìn ra bên ngoài, đây là một khu biệt thự, hai nhà bên cạnh đã sáng đèn, chỉ có căn trước mắt là tối. Tập Hiểu Bắc mở cửa xe, tôi run cầm cập trốn ra sau, tôi nhớ trong hồ sơ của anh có ghi, anh là người thuộc dân tộc đã càn quét một nửa thế giới(*),chắc rằng ở kiếp trước, chỉ cần thấy bóng anh cưỡi ngựa vung đao là người ta đã sợ đái ra quần. Nhưng cảm ơn trời đất, lần này anh rất dịu dàng, “Lại đây, tôi không đánh em.”



(*) Ở đây, tác giả đang nói tới cuộc càn quét xuyên Á – Âu của Thành Cát Tư Hãn và người Mông Cổ.



Anh ôm tôi ra ngoài, tuy tư thế này rất xấu hổ với đàn ông nhưng còn hơn là bị đánh. Bị Tập Hiểu Bắc hung hãn đe dọa, giờ tôi mới dám kéo góc áo, sờ đầu để lấy lại tinh thần. Nghĩ một lúc, trên đời này không có mối hận nào là vô duyên vô cớ, Tập Hiểu Bắc, anh thua rồi. Anh sẽ phải trả giá thật lớn vì hành động ngày hôm nay.



Để chứng minh suy đoán của mình, tôi vòng hai tay qua cổ anh, kề sát mặt vào hõm vai, nghẹn ngào nói: “Anh, em sai rồi, sau này không dám thế nữa.” Nói xong tôi liền hối hần, sở dĩ không nôn ra được vì không có gì để nôn.



Tập Hiểu Bắc dừng chân, thân thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-bac-cua-toi/2254964/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phương Bắc Của Tôi
Chương 11: Tôi cũng không biết tại sao lại đánh em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.