Thành phố nhỏ cũng có chỗ tốt, đâu đâu cũng gặp được người quen. Thư ký của Tập Hiểu Bắc là em họ của bạn học của trưởng chi nhánh, thế là vào một buổi chiều trời trong nắng ấm, khi bầu trời của thành phố này hiện ra màu xanh thẳm, tôi hết sức bình tĩnh đi vào phòng làm việc của anh.
Tôi đã gặp qua không ít những kẻ nhà giàu mới nổi thô lỗ, lạnh lùng, ích kỷ, nóng nảy, nói thật thì, cách tốt nhất để đối phó với bọn họ là tranh thủ tới an ủi khi bọn họ mới gặp thất bại, thế rồi những chuyện sau đó sẽ rất dễ xử lý. Tôi đẩy cửa vào, không có người đàn ông ba mươi tuổi u ám, cứng nhắc mặc âu phục tối màu đắt tiền như trong tưởng tượng mà là hình ảnh Tập Hiểu Bắc mặc quần bò bó màu xanh thẫm, áo sơ mi bó sát người màu xanh bạc cùng giày thể thao đồng màu, tay anh cầm bản fax kế hoạch mà tôi đã gửi cho từ trước, ưu nhã tiến đến trước mặt tôi như báo săn mồi.
Không thể không nói tới sở thích xấu xa của tôi: Mỗi khi nhìn thấy một người đàn ông không tệ, trong đầu tôi sẽ nhanh chóng lột sạch hắn, tưởng tượng một chút dáng vẻ trần truồng của hắn khi nằm trên giường, vậy là không tới ba giây sau, não sẽ tự động chấm điểm, vì thế, sau khi Dư Học Bình được chín trên mười điểm, cuốn sổ ghi chép trăm điểm ra đời. Chỉ là khi tôi đang không màng sống chết ý dâm vóc người vừa thon dài lại vừa khỏe khoắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-bac-cua-toi/2254945/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.