Người mới tới bỏ tay Đào Sắc ra, bước nhanh đến trước mặt Hoa Trứ Vũ, từ từ quỳ xuống..
“Tiểu thư, đều là nô tỳ đã hại tiểu thư!” Cô cúi đầu xuống, nghẹn ngào nói.
“Cẩm Sắc, ngươi sao vậy, chuyện này có liên quan gì đến ngươi? Mau đứng lênđi.” Hoa Trứ Vũ nhăn mặt nói, nàng không thể dùng lực, ngoái đầu nhìn ýbảo Đào Sắc nâng người dậy.
Đào Sắc bước lên phía trước đỡ Cẩm Sắc đứng lên.
“Tiểu thư, nếu không phải tại Cẩm Sắc, sao người có thể bị Cơ tướng ghét bỏ,sao có thể bị bắt đi hòa thân.” Cẩm Sắc cúi đầu, đỏ mắt nói.
Cẩm Sắc cũng là a hoàn trong Hoa phủ, nhưng không giống với Đào Sắc, ĐàoSắc a hoàn nuôi trong Hoa phủ từ nhỏ, mà Cẩm Sắc là do Hoa Trứ Vũ muađược trên đường.
Lúc đó Hoa Trứ Vũ mới có sáu tuổi, theo bà nội đi đường nhìn thấy vài tênvô lại đang đánh một tiểu cô nương. Tiểu cô nương kia cũng lắm mới cósáu, bảy tuổi, quần áo tả tơi, tóc tai rối tung, ôm đầu run lên. Trênkhuôn mặt nhỏ nhắn có những dấu móng tay, quần áo trên người đã bị kéorách lộ ra những vết roi đánh chồng chất, một đôi mắt to tròn, sợ hãituyệt vọng nhìn nàng.
Hoa Trứ Vũ nhờ bà nội mua nàng từ tay đám vô lại đó, đem nàng mang về Hoaphủ. Vì nàng nói không nhớ rõ tên họ của mình, bà nội liền gọi nàng làCẩm Sắc, để nàng làm nha hoàn bên cạnh Hoa Trứ Vũ. Hai người cùng nhaulớn lên, tình cảm rất tốt.
Vài năm trước, Hoa Trứ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231654/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.