“Tối nay, huynh đệ chúng ta thật có diễm phúc, có thể nếm thử mùi vị củatiểu thư phú quý trong kinh thành. Ha ha......” Một giọng nam khác cấtlên.
Giọng nói như vậy, ngay cả Hoa Trứ Vũ bị chôn ở trong tuyết, cũng nhần ra được sự dâm tà kinh khủng không thể chịu được.
Quanh thân mình lạnh giá như băng, nhưng trong lòng Hoa Trứ Vũ lại nổi lên một ngọn lửa vô hình.
Nàng thử vận hành chân khí, nhưng trong đan điền trống rỗng, mà kinh mạchđau nhức không chịu nổi, giống như lúc nào cũng có thể phát nổ. Không có nội lực, nàng không cam lòng, lại vận công, chỉ cảm thấy trong đan điền dâng lên một cỗ hàn khí, trong thoáng chốc chảy khắp toàn thân, tứ chimềm nhũn.
Rốt cuộc đây là loại độc gì? Giống như giòi bọ chui rúc trong xương, không thể tiêu trừ!
Hận!
Nàng chưa bao giờ hận ai như thế.
Nàng hận Cơ Phượng Ly!
Nàng cũng hận chính mình! Nàng không nên để Cẩm Sắc đi theo nàng, nàng nêncho Cẩm Sắc và Đào Sắc cùng nhau trở về. Cẩm Sắc tuy có võ công, nhưngsao có thể là đối thủ của những người đã được huấn luyện kia?
Cẩm Sắc......
Các ngươi không được đụng vào Cẩm Sắc, các ngươi không được phép làm thương tổn Cẩm Sắc!
Nàng há miệng, nhưng cũng phí công, đôi môi run rẩy kịch liệt, bị điểm áhuyệt, yết hầu chỉ có thể phát ra những tiếng khàn khàn, không thể phátra thành tiếng. Hai tay cố gắng run rẩy, gạt tuyết trên đỉnh đầu, mộtchút, một chút, lại một chút.
Cuối cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231648/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.