Hồng trại.
Không có ai biết rõ hai chữ này hơn Hoa Trứ Vũ.
Nàng đã từng phẫn nộ xông vào trong hồng trại, lôi những tướng sĩ vào đó mua vui, đánh mỗi người đánh hai mươi quân côn, nàng còn định đưa tiễn tấtcả những quân kỹ kia về quê hương.
Nhưng nguyên soái phụ thân của nàng không đồng ý, nói nói đây là nhu cầu củađàn ông. Mà ngoài dự đoán, những quân kỹ này cũng không muốn rời đi, còn quỳ gối nói muốn được ở lại, nói đây là con đường mưu sinh của cácnàng, đừng chặt đứt con đường tiền tài của các nàng.
Những cô nương này, bị cuộc sống bức bách, lại cam tâm tình nguyện dùng thân thể để kiếm tiền, thậm chí có phần thích thú.
Nàng cũng rất thông cảm.
Mà hôm nay, Tiêu Dận lại ném nàng vào trong hồng trại?
“Thái Tử, tuy cô ta không phải Ôn Uyển, không phải Thái tử phi Thái Tử lựachọn. Nhưng cô ta cũng là con gái của Bình Tây hầu Nam Triều, Ôn tiểuthư kia, bản vương có nghe nói, cơ thể cô ta yếu đuối, thuốc men châmcứu không ngừng, người như chim hoàng yến, sao có thể sống nổi ở BắcTriều chúng ta?” Hiền Vương vội vã đi tới, ân cần khuyên nhủ, “Thái Tử,ngài đừng xúc động, trăm ngàn lần không thể đưa Mộ Vân công chúa vàohồng trại! Cô ta là con gái của Hoa Mục đó!”
“Vương thúc, người không cần nói nữa!” Tiêu Dận quay người lại, nhìn Hoa TrứVũ đang quay cuồng nôn mửa, cất giọng mỉa mai, “Chẳng lẽ cô ta khôngphải là chim hoàng yến? Hai người các ngươi, còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231646/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.