Tình hình trong thành Tuyên Châu còn chưa rõ ràng, việc đầu tiên Cơ PhượngLy làm là phái những binh sĩ bơi giỏi vào thành thăm dò. Qua hai canhgiờ sau, mấy thị vệ được phái đi đã quay về bẩm báo: “Mực nước dâng caođã tràn qua đê hơn một thước, người già, phụ nữ và trẻ em trong thànhđều phải ở trên nóc nhà tránh lũ. Mấy ngày liên tục, đã có rất nhiều nạn dân bị bệnh, trong thành lại không có thuốc men và lương thực. Nhữngngười bơi giỏi đã ra khỏi thành, tập trung ở một căn miếu đổ nát ngoàithành Tuyên Châu.”
Cơ Phượng Ly ngửa đầu nhìn màn mưa dày đặc, ánh mắt càng lúc càng thêmlạnh giá. Trong lòng Hoa Trứ Vũ cũng hiểu, nếu còn chậm trễ, chỉ sợ chưa đầy ba ngày nữa, cả thành Tuyên Châu sẽ bị chìm trong màn nước.
“Lương thực, thuốc men triều đình phát chẩn phải hơn hai ngày nữa mới tới nơi, các ngươi lấy danh nghĩa triều đình tới các châu, phủ lân cận đi gomlương thực, sau đó tìm cách vận chuyển vào trong thành. Ngoài ra, cử một số người tới dựng trại quanh khu miếu đổ nát kia. Đi mau!” Giọng nói Cơ Phượng Ly lạnh lùng mà đầy uy nghiêm, còn mang theo cả áp lực vô hình.Những binh sĩ nhận được lệnh, vội vàng chia nhau đi hành động.
Những thị vệ đi theo đã dựng xong trại cho Cơ Phượng Ly, hắn bước vào trongtrại, cởi chiếc áo choàng chống mưa ra, sai người mang bản đồ phòng thủthành tới. Quần áo bên trong đã ẩm ướt hơn nửa, vạt áo dính đầy bùn. Cómột thị vệ lấy một bộ quần áo mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231495/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.