Sau đó, Hoa Trứ Vũ đã thức cả đêm cho người bệnh uống thuốc thêm hai lầnnữa. Đến sáng sớm hôm sau, cô bé kia đã tỉnh lại, nhiệt độ cũng hạxuống, uống thuốc không bị nôn mửa, trạng thái tinh thần tốt hơn trướcrất nhiều.
Xem ra nàng đã dùng thuốc đúng bệnh, Hoa Trứ Vũ vội vàng chạy ra ngoài, lệnh cho thị vệ chuẩn bị thêm thuốc.
Trương ngự y nghe nói đơn thuốc của Hoa Trứ Vũ có tác dụng nên cũng không dámcoi thường đơn thuốc dân gian nữa, cũng ném sĩ diện của mình ra ngoài,cùng nàng sắc thuốc và cho bệnh nhân dùng thuốc.
Dù đã có thuốc chữa bệnh, nhưng trong thôn vẫn có người qua đời và vẫn cónhững người mới nhiễm bệnh được chuyển vào. Không khí trong thôn trangvô cùng nặng nề, các thị vệ qua lại ai cũng mặc quần áo, che mặt kínmít, càng không có tiếng chuyện trò. Ai nấy cũng tìm cách hạn chế tiếpxúc với nhau, ai mà biết được có phải người bên cạnh mình đang ủ mầmbệnh hay không.
Dịch bệnh lần này khiến ai nấy đều hoang mang, lo sợ.
Qua hai ngày nữa, những binh sĩ làm nhiệm vụ sắc thuốc trong thôn cùng ngãbệnh một loạt, ngay cả Trương ngự y nhiễm bệnh. Không khí tang tóc lạibao trùm lên thôn trang lần thứ hai.
Vẫn chưa có người khỏi bệnh được chuyển ra ngoài, mà bệnh nhân vào trongcàng lúc càng đông. Hoa Trứ Vũ phải gắng sức làm gần hết mọi việc, người ta chuyển thuốc tới nàng cũng phải ra ngoài nhận, nàng tìm mọi cách hạn chế không cho người khỏe mạnh vào sâu trong thôn.
Đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231492/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.