Hoa Trứ Vũ đỡ Tiêu Dận ngồi xuống gốc cây, xé một mảnh áo trên người băng bó vết thương cho Tiêu Dận.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại bị thương tới mức này?" Hoa Trứ Vũnâng cánh tay Tiêu Dận lên, băng bó vết thương đang chảy máu lại.
Trong mắt Tiêu Dận thoáng hiện lên vẻ dịu dàng, hắn bình tĩnh nhìn Hoa TrứVũ, nâng tay lên lau đi nước mắt trên gương mặt nàng, khẽ nói: "Nha đầu, ta chỉ muốn giúp muội, muội không cần phải áy náy, đây chỉ là mấy vếtthương ngoài da, nghỉ ngơi mấy ngày lại khỏe thôi."
Nhưng khi nhìn thấy vết kiếm cắt sâu trước ngực, Hoa Trứ Vũ biết tình trạng của hắn rất tệ.
"Đại ca mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một chút." Tiêu Dận khẽ nhếch môi cười, hai hàng lông mi rũ xuống che khuất đôi đồng tử màu tím.
"Đại ca, đừng ngủ." Hoa Trứ Vũ có cảm giác chết lặng. Dù nàng có gọi thếnào, hắn cũng không có phản ứng, cứ yên tĩnh nằm ở đó, vẻ mặt bình yênmà thanh thản.
Ánh trăng trước mắt như mờ đi, nàng có thể nhìn thấy giọt lệ chảy trêngương mặt hắn hôm nàng đồng ý gả cho Đấu Thiên Kim. Ở hành cung ThanhGiang, hắn chạy tới đỡ cho nàng một tát của người gấu. Còn cả đôi mắtmàu tím sâu thẳm, lặng lẽ nhìn nàng gẩy đàn.
Trong không gian núi rừng như có tiếng khóc than, tiếng vó ngựa, tiếng đao kiếm giao tranh, còn có cả……..mùi máu nồng nặc.
Chỉ thấy A Quý chống gậy đi tới đưa cho nàng một viên thuốc: "Uống thuốc này vào có thể bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231341/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.