Hoa Trứ Vũ múa một vòng kiếm, chim chóc trong rừng hoảng loạn vỗ cánh bayra ngoài, những bông hoa mới nở rộ trên cành rơi xuống như mưa.
Nàng thu kiếm lại, nhận lấy khăn trong tay Lộng Ngọc lau mồ hôi trên trán rồi khẽ hỏi: "Hoàng thượng đã về chưa?"
Lộng Ngọc lắc đầu bẩm báo: "Vẫn chưa về ạ!"
Hoa Trứ Vũ khẽ nhíu chân mày, cầm kiếm quay về Đào Nguyên Cư. Hoàng PhủDoanh và Hoàng Phủ Sơ đã ăn no sữa, say ngủ trong nôi. Nàng cúi ngườihôn lên hai gương mặt mềm mại kia, sau đó đứng dậy đi tắm.
Tắm rửa xong, nàng thay một bộ trường bào kiểu nam màu đỏ nhạt, để luyệnvõ, mấy hôm nay nàng luôn mặc kiểu áo này. Có lẽ, nàng chính là hoànghậu không giống hoàng hậu nhất trong các đời hoàng hậu rồi.
Đến khi hoàng hôn tràn ngập cả tòa viện, Cơ Phượng Ly vẫn chưa về.
Trước đây, dù Cơ Phượng Ly có bận rộn quốc sự tới đâu vẫn luôn tới chỗ nàng,thậm chí còn cầm cả tấu chương đến Đào Nguyên Cư phê duyệt. Nhưng từ sau khi nàng khỏe lại, hắn cũng trở nên kỳ quái hơn, ngày nào cũng đợi nàng đi ngủ mới quay về, đến khi nàng tỉnh lại thì hắn đã vào triều, haingười rất ít khi gặp mặt nhau. Điều này khiến nàng cảm thấy lo lắng, tối nay, nàng nhất định phải chờ hắn về mới đi ngủ.
Những gốc hoa dạ hương đang nở rộ ngoài hành lang, mang theo mùi vị ai oán.Tịch mịch không đình xuân dục vãn, lê hoa mãn địa bất khai môn (Tịch mịch sân không, xuân vội bước. Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231329/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.