Editor: Cà Pháo
------------------------------
Những ngày này, cha mẹ Tiêu không đi bất cứ chỗ nào cả, chỉ ở nhà chăm sóc bọn họ, còn tự mình làm đồ ăn.
Từ Như Ý được nhàn nhã cũng mừng rỡ, không cùng bọn họ tranh việc.
Hiện tại không phải là lúc để cô biểu hiện. Hơn nữa, ở trong lòng thiếu niên này, càng khát vọng đồ ăn do mẹ nấu?
Có thể là bởi vì đối với cậu áy náy, lúc ăn cơm, mẹ Tiêu còn chủ động gắp thêm đồ ăn cho cậu. Mãi cho đến trong chén của cậu không gắp thêm được nữa mới thôi.
“A Triết, Con đang là thời điểm phát triển thân thể, ăn nhiều một chút!” Mẹ Tiêu tha thiết.
“Nào, Như Ý, con chiếu cố nó lâu như vậy, cũng vất vả.”
“Cảm ơn bác gái!”
Mẹ Tiêu hẳn là rất ít khi xuống bếp, đồ ăn do bà nấu không hẳn là quá ngon. Nhưng Tiêu Vũ Triết cũng chỉ mặc không hé răng, lẳng lặng ăn đồ ăn do bà đưa tới.
Cậu ăn không nhiều lắm, lúc trong chén còn dư lại hơn phân nửa liền buông xuống.
“Con ăn xong rồi.” cậu đi xuống bàn.
Từ Như Ý cũng nhanh chóng buông chén đũa, cô cười tủm tỉm: “Con cũng ăn xong rồi. Bác gái, hôm nay đồ ăn thật là ngon!”
Mẹ Tiêu rất vui mừng, bà nghĩ rằng, Từ Như Ý hẳn sẽ không nấu cơm, cho nên mới cảm thấy tay nghề của bà không tồi.
Nhìn con dâu tương lai săn sóc lại hiểu chuyện như vậy, trong lòng không khỏi vừa lòng.
Bà phát hiện, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368800/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.