Lúc này Tiêu Vũ Triết và Trần Hạo Nhiên chạy ở phía trước tất nhiên cũng thấy được cô.
Như Ý mặc một bộ thể dục màu xanh lam, nhìn tràn đầy sức sống. Cô đem đầu tóc rối tung cột thành cái đuôi ngựa, lộ ra cái cổ trắng nõn và đường cong duyên dáng.
Giấu ở bên trong cổ áo thiếu nữ là xương quai xanh tinh xảo tinh tế, da thịt tuyết trắng khiến người khác phải mơ màng.
Cho dù áo trên người cô mặc đã là nhỏ nhất, nhưng khi cô mặc vào lại có chút to rộng, càng có vẻ xinh xắn lanh lợi.
Trần Hạo Nhiên kỳ quái hỏi: “A Triết, mình nhớ rõ vị tiểu thư này ngày thường đều trốn ở góc mát mẻ kia mà!”
“Chạy bộ đừng nói chuyện!” Tiêu Vũ Triết chỉ nói một câu, làm cho Trần Hạo Nhiên im miệng.
Trên sân thể dục, cũng chỉ còn lại bọn họ, cùng với lớp trưởng, giáo viên thể dục, còn có Từ Như Ý và Đường Khả Tâm, một số bạn bè còn kiên trì ở phía sau. Một đám nữ sinh lười biếng không thành thật và các nam sinh bị cô hạ bại trận đã bất động, dừng ở phía sau.
Đường Khả Tâm tuy rằng kiên trì, nhưng lại so với ngày thường mệt hơn nhiều.
Phải biết rằng, bởi vì tính tình hiếu thắng của cô ta, khiến cô ta từ trong đám nữ sinh ốm yếu mà luôn dẫn đầu. Hôm nay không biết vì sao, Từ Như Ý cũng chạy lên theo, lại còn chạy không chậm, lập tức kéo một khoảng cách với cô ta.
“Khả Tâm…… mình không được, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368755/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.