Sắc mặt Đường Khả Tâm mất tự nhiên, biết mình vừa nói sai. Nhưng ngày thường tính tình cô ta quật cường, lúc này bị mắng thành như vậy, trong lòng cảm thấy rất không phục.
“Biết kiếm tiền, làm việc nghĩa thì ghê gớm lắm sao……”
Từ Như Ý hơi hơi mỉm cười: “Đúng là rất ghê gớm, bằng không cậu làm thử xem?”
“Tôi ……” Đường Khả Tâm nghẹn lời.
Nhìn thấy tất cả bạn học đều đứng về phía đối lập với cô ta, Đường Khả Tâm cũng biết mình đuối lý.
Cô ta không được tự nhiên nói: “Được, tôi xin lỗi các cậu, nhưng mà các cậu cũng phải xin lỗi bạn Vương Tiểu Lâm!”
Trần Hạo Nhiên một vừa hai phải, cũng không có được tiện nghi mà khoe mã.
Cậu ta túm túm đem tay để vào túi quần, cao nâng cằm. Tuy là xin lỗi, lại mang theo chút bố thí: “Nếu các cậu đều nhận sai. Như vậy, tôi là con trai sẽ không so đo với con gái, bổn thiếu gia thừa nhận chính mình cũng không đúng.”
Đường Khả Tâm nhìn Tiêu Vũ Triết ở bên cạnh vẫn không nhúc nhích, cường thế ép hỏi: “Vậy còn cậu? Tiêu Vũ Triết, cậu còn chưa xin lỗi người khác!”
Từ Như Ý âm thầm lắc đầu. Đối với sự ngang ngược vô lý của cô ta có chút không thể lý giải được.
Tính cách của Đường Khả Tâm chính là như vậy, cũng không biết lúc trước Tiêu Vũ Triết thích cô ta ở điểm nào? Chẳng lẽ bởi vì những người khác đều sợ cậu, lúc nào cũng thuận theo cậu, mà chỉ có Đường Khả Tâm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368751/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.