Trong khoảng thời gian quan sát này, vị đại tiểu thư này căn bản không giống với những gì mà Tô Vân Hải đã hình dung.
Cô độc lập lại có chủ kiến, có trí tuệ lại giảo hoạt. Gương mặt luôn lạnh nhạt, một đôi mắt sáng sủa khiến người khác không thể bỏ qua.
Anh ta đặc biệt thích nhìn ánh mắt của cô. Như những vì sao Tinh Hải, nhìn rất cuống hút, không tự giác liền bị hấp dẫn đi vào.
Ở ngoài cửa, Tô Vân Hải một mặt âm trầm đi tới.
"Chuyện đã làm được thế nào rồi?"
Bạch Diệc Khả tùy tiện ngồi ở trên bàn công tác của hắn, tay tùy tiện cầm một quyển tạp chí lên,"tôi cảm thấy cô ấy rất có ý tứ, bộ dạng rất đẹp, lại rất thông minh...... Ai nha, cậu đánh tôi làm gì?"
Tránh thoát được chiếc bút máy do Tô Vân Hải ném tới, Bạch Diệc Khả liếc hắn một cái.
"Tôi là kêu cậu đi câu dẫn cô ấy, đừng làm hỏng chuyện của tôi. Cậu thật đúng là làm việc không thành công còn đi coi trọng cô ấy?" Tô Vân Hải tức giận.
"Tôi coi trọng cô ấy, vậy chẳng phải sẽ như cậu mong muốn sao? Dù sao tôi cũng không chịu thiệt!" Bạch Diệc Khả chẳng hề để ý.
"Tôi muốn là để cậu hung hăng đi đả kích cô ấy. Người phụ nữ kia tâm cơ rất sâu, cậu đừng lật thuyền trong mương."
"Yên tâm, nhưng mà lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, quả thật khiến người khác có cảm giác đoán không ra. Nhưng càng như vậy, sẽ càng khiến cho tôi muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368713/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.