🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Editor: Ochibi

“Anh xin lỗi.” Hắn chân thành.

Cô phát giận là đúng. Bởi vì không có sự đồng ý của cô, mà hắn tự ý giúp cô hẹn nam sinh khác.

Cũng như hồi trước cô nhận quà của nữ sinh khác, không phải hắn cũng giận thế sao?

“Không sao hết. Vào đi, dù sao thì em cũng hết giận rồi.” Từ Như Ý tiến lên, kéo hắn tiến vào, khóa trái cửa.

Hành động này, làm Sở Tĩnh hơi kinh ngạc.

Cô đóng cửa làm gì?

Từ Như Ý khoá cẩn thận, quay người nhìn hắn chớp chớp mắt, đặt ngón tay lên môi.

“Hưm, anh đừng lên tiếng, em có bất ngờ cho anh.”

Nói xong, cô đi đến mép giường, nửa quỳ trên sàn. Tay nhẹ nhàng kéo ra một cái rương gưới gầm giường. Sở Tĩnh chăm chú nhìn cô mở ra.

Một bé mèo con cuộn tròn bên trong. Nó đang ngủ rất ngon, mềm như bông, trông vô cùng đáng yêu.

Sở Tĩnh kinh ngạc.

Đây là con mèo từng bị người ngược đãi, không những rất bài xích người lạ, còn ghét bị nuôi dưỡng.

Mà hiện tại, nó ngủ đến thơm ngọt như thế, được tắm sạch sẽ, thậm chí có một mùi hoa nhàn nhạt. Chứng tỏ Như Ý đối đãi rất tốt với nó.

“Anh trai, thích không?”

“Ừ.” Nội tâm Sở Tĩnh phức tạp, chỉ nhàn nhạt đáp.

“Lúc mới đầu, em thật sự giận anh.” Từ Như Ý nhìn hắn một cái, “Nhưng sau đó không còn nữa. Bỗng em nhớ tới bé mèo này, luôn cô độc sống ở ngọn núi hoang, quá đáng thương. Nên em đến ôm nó về.”

“Ba em, không thích động vật nhỏ không phải sao?” Sở Tĩnh nói.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392583/chuong-391.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.