Editor: Ochibi 
Hầu như nàng nói gì hắn cũng nghe. 
Từ Như Ý từng nói, nàng thích nam hài tử khỏe mạnh cường tráng. Vì muốn nàng thích, vị Đại hoàng tử này đã rời giường rèn luyện khi trời còn chưa sáng, xong rồi lại bắt đầu đọc sách, cuối cùng mới dùng bữa sáng. 
…… 
Lần đầu Dạ Dục Cẩm tới nơi này, nên mọi thứ đều mới lạ, “Tỷ tỷ, hoa cỏ chỗ của tỷ không nơi nào đẹp bằng!” 
“Ừ. Phụ hoàng đệ cũng nói thế.” 
Dạ Dục Cẩm ngẩn người, “A.” 
Sau đó, nhìn thấy giữa vườn mai có một chồi cây, xanh mượt bụ bẫm đáng yêu cực kỳ, “Tỷ tỷ, nó là gì vậy?” 
“Là tỷ và phụ hoàng đệ tự tay gieo đó.” Mắt nàng mang ý cười. 
“……” Dạ Dục Cẩm im lặng. 
“Làm sao đấy?” 
“Không.” 
Mỗi một câu nói của nàng đều có liên quan đến phụ hoàng, nàng luôn cười kể đến nam nhân kia. Không biết tại sao, thấy trong lòng nàng có một người khác quan trọng hơn, trong lòng Dạ Dục Cẩm lại có chút khổ sở. 
Nhưng đó là phụ thân hắn, một người nam nhân vĩ đại, hắn vẫn luôn vì mục tiêu đấy mà phấn đấu. Cho nên, Dạ Dục Cẩm nhanh chóng khôi phục tâm tình. 
Hắn chỉ hồ nước bên kia, vui sướng nói: “Tỷ tỷ, chúng ta đi bắt cá đi!” 
Từ Như Ý giương mắt thấy chỗ cổ tay áo hắn, gọi hắn lại, “Sao chỗ này lại bị rách?” 
“Là do…… Không cẩn thận……” 
Từ Như Ý nháy mắt lạnh mặt, “Cẩm Nhi cũng học được cách nói dối rồi.” 
“Tỷ tỷ! Ta không có! Ta, ta……” Dạ Dục Cẩm nghe nàng nói thế, gấp đến nỗi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392545/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.