Editor: Ochibi 
Dạ Vô Thương bắt cánh tay nàng, túm nàng trở về, “Trẫm cho người nấu chút cháo, ăn xong nàng muốn đi đâu, trẫm ôm nàng đi.” 
Từ Như Ý không tin được quay đầu, hắn ôm nàng đi? “Hoàng Thượng, thần thiếp không phải đang mơ chứ?” 
Dạ Vô Thương quả thực bị lời nàng nói chọc cười: “Trẫm từng đáp ứng sủng nàng. Thế nào, không tin hả?” 
“Tin! Tin! Thần thiếp tin! Có điều, Hoàng Thượng là vua một nước, thần thiếp sao có thể……” 
Dạ Vô Thương cười: “Nàng đã quên rồi, mỗi lần ở Mai Viện…… Nàng ngủ quên đều do trẫm ôm về.” 
Từ Như Ý “nga” một tiếng. Bộ dáng Hoàn toàn tỉnh ngộ, khuôn mặt hồng hồng, thật sự đáng yêu vô cùng. 
Dạ Vô Thương nhịn không được bế nàng lên, trực tiếp đi ra phía ngoài. Tới ghế đá trong sân, cho người đem cháo đến. 
Chờ nàng ăn xong, Dạ Vô Thương thật sự ôm nàng, bắt đầu chậm rãi đi dạo. 
Ánh nắng tươi sáng, âm thanh Từ Như Ý mềm mại ngọt mà không ngấy. 
“Hoàng Thượng.” 
“Chuyện gì?” 
“Không, chỉ kêu chơi thôi.” 
“……” Dạ Vô Thương quả thực bất lực với nàng. 
Vẫn là lần đầu tiên, có người dám kêu chơi hắn! Nhưng mà, hắn thế nhưng cũng không hề tức giận! 
Từ Như Ý ôm cổ hắn, vẻ mặt hạnh phúc dựa ngực hắn nhìn hắn. 
“Hoàng Thượng, chờ thần thiếp dưỡng thân thể mình tốt lên, nhất định lập tức mang thai, sinh cho Hoàng Thượng thật nhiều thật nhiều hài tử!” 
Vừa nghe nàng nói cái này, Dạ Vô Thương nháy mắt âm trầm, “Để trẫm biết là ai hại nàng, nhất định phải tru di cửu tộc!” 
“Hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392542/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.