Editor: Ochibi 
Mọi người vừa đi, Đào Hoa Viện lập tức yên tĩnh. Các cung nhân không dám thở mạnh, tất cả đều cúi đầu giảm bớt cảm giác tồn tại. 
Chuyện khiến người hổ thẹn phát sinh trong viện Đức Phi, nàng không thể không cho người trục xuất Thi Giai Nghi trở về, cũng gửi về nhà một phong thư, làm chủ gả Thi Giai Nghi cho con vợ lẽ Lễ Bộ Thị Lang. 
Sau khi Thi Giai Nghi nghe được tin tức phẫn nộ không thôi. 
Nhưng mà, nơi này là cổ đại chế độ phong kiến nghiêm ngặt. Nàng một nữ tử, không có quyền lên tiếng, phản đối cũng vô dụng. Đành phải suốt đêm trốn thoát. 
Nàng tin: Bản thân mình là nữ chủ, đến từ hiện đại, sẽ cầm kỳ thi họa, châm dệt thêu thùa, còn biết nhiều thứ hơn nữ nhân nơi này. 
Bàn tay vàng lớn như vậy, xuyên qua đã lâu mà cái gì cũng làm không được? Không, nàng nhất định phải gả cho nam nhân tôn quý nhất thiên hạ! 
………… 
Dạ Vô Thương trở về tẩm cung của mình, tức giận vẫn chưa tiêu trừ. Nhưng, hắn lại không thể trách được ai, chỉ tích tụ trong ngực. 
“Hoàng Thượng, Ninh Phi nương nương cầu kiến.” 
Dạ Vô Thương sửng sốt một lát. 
Nữ tử kia, thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, thật ra trong xương cốt lộ ra một cổ quật cường. 
Hắn cho rằng nàng sẽ sinh khí, sẽ phẫn nộ, sẽ thất vọng, sẽ ồn ào nháo lớn phát giận với hắn. 
Thế nhưng nàng không có. Hơn nữa, ngắn ngủn nửa canh giờ, nàng lại chủ động cầu kiến? 
“Ai trẫm cũng không gặp, bảo nàng trở về đi.” 
“Vâng.” Thị vệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392539/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.