Editor: Ochibi
Từ Như Ý đầy mặt không thể tưởng tượng: “Hoàng Thượng, thần thiếp vẫn luôn là kiêu ngạo của phụ thân, nơi nào có nghịch ngợm!”
Dáng vẻ của nàng, cùng với âm thanh trong veo như nước suối kia, làm Dạ Vô Thương cười ha ha lên.
Mỗi lần ở bên nàng, tâm tình của hắn rất thả lỏng. Cái loại cảm giác vô câu vô thúc* này thật sự rất tuyệt!
(*Vô câu vô thúc: không bị quản thúc, kiềm chế, tự do tự tại.)
Hắn nói: “Trước đây không lâu, phiên bang (nước ngoài) tiến cống trái cây tươi mới, ngày mai trẫm cho người đưa một ít đến nơi nàng để nàng nếm thử.”
“Được đó được đó, hôm qua thần thiếp đã nghĩ tới!” Từ Như Ý cao hứng, nhìn hắn, chớp mắt. Nàng ngoắc ngoắc ngón tay, “Hoàng Thượng, cúi xuống một tí đi.”
Dạ Vô Thương nhìn nàng. Tiểu nữ nhân này, bộ dáng thần thần bí bí muốn làm gì đây? Thế nhưng, lòng hiếu kỳ của hắn lại thật sự bị chọc, cúi người ở trước mặt nàng.
Dáng người Dạ Vô Thương một tám năm to, đối với Từ Như Ý có chút nhỏ xinh vẫn cảm thấy cao, nàng giữ chặt chỗ vạt áo hắn, đặt nụ hôn trên mặt hắn.
Dạ Vô Thương ngẩn người.
Bên mặt có cảm giác ướt át, đó là nước miếng nàng khắc trên mặt hắn.
Đáng lẽ hắn nên tức giận. Vì chưa từng có người dám làm càn như thế. Nhưng mà, không hiểu sao, lần này tâm tình hắn rất tốt.
Dạ Vô Thương nhìn nàng cười rất vui vẻ, không hề che dấu đắc ý, khiến hắn rất bất đắc dĩ.
Hai người gần đây thân mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392531/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.