Editor: Ochibi
Thân thể này của nàng thuộc về kiểu nhu nhược: Vóc dáng không cao, hơi gầy, khuôn mặt trẻ con. Mà Dạ Dục Cẩm dù là diện mạo hay dáng người, trông thậm chí còn lớn hơn nàng một chút.
Bị hắn làm nũng như vậy, đúng thật rất kỳ quái.
“Cảm ơn tỷ tỷ!” Dạ Dục Cẩm vui vẻ nói. Hắn vui vẻ nhất, vẫn là có người tới bồi hắn.
Từ Như Ý lấy ra từng đồ vật mang đến, cùng hắn chơi.
Tuy rằng vật nhỏ rất đơn giản, lại bởi vì hắn có nàng làm bạn mà chơi đến hứng thú bừng bừng.
Những món đồ chơi đó, nàng cũng tỉ mỉ chọn lựa. Còn có một số cố ý để thợ thủ công dựa theo bản vẽ định chế của nàng.
Mấy món đồ chơi trông thì bình thường, thật ra có thể ích trí, khai phá đại não, để tiểu hài tử khi chơi học được tri thức.
Dạ Dục Cẩm lớn lên trong hoàn cảnh phong bế lâu dài, thiếu giao tiếp với người, cho nên nàng một bên giảng giải, cùng hắn nói chuyện phiếm, một bên cùng hắn chơi.
Đây đối với Dạ Dục Cẩm tâm tính hài tử mà nói, quả thực rất mới lạ. Chứ đừng nói còn có người kiên nhẫn chơi cùng hắn.
“Tỷ tỷ, ta ra khỏi mê cung rồi!” Dạ Dục Cẩm hưng phấn nói, kéo tay nàng bảo nàng xem.
Ngắn ngủn thời gian vài giây, hắn đã ra được cái hộp mê cung nàng thiết kế. Từ Như Ý có chút kinh ngạc.
“Ừm…… Nhìn thấy nó, thật giống như Cẩm Nhi bị nhốt bên trong, trong đầu tự nhiên hiện ra bộ dáng nó. Tựa như ở chỗ này, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392516/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.