Editor: Ochibi 
Hắn ăn không nhiều lắm, mỗi lần giống nhau chỉ lướt qua liền ngừng. Sau đó cho người dọn phần còn lại. 
Thời gian còn sớm. Mới ăn xong, hắn đương nhiên không vội vã lên giường, kéo tay nàng, Dạ Vô Thương nói: “Như Ý, chúng ta dạo khắp nơi một chút.” 
Nơi này tên là Mai Viện, bây giờ là mùa hoa mai nở rộ. 
Nhìn từng đoá hồng mai nở diễm lệ, Dạ Vô Thương tâm tình rất tốt. 
Nắm tay nàng, Dạ Vô Thương nhịn không được nghiêng đầu nhìn nàng. “Như Ý, sao trẫm lại cảm thấy, mai nơi này của nàng, nở đẹp hơn mai ở nơi khác vậy?” 
Từ Như Ý cười, “Hoàng thượng tới, chúng nó dám không nở đẹp nhất sao?” 
Đây đương nhiên là lời nói dối khen tặng, nhưng hoa nơi này của nàng thật sự nở đẹp hơn nơi khác. 
Trước khi Dạ Vô Thương tới, nàng dẫn nước trong không gian, rót vào thực vật nơi này. Cho dù lạnh như trời đông giá rét, cũng muốn làm nhân tâm phấn khởi. 
Dạ Vô Thương nghe được trả lời, cười vô cùng vui vẻ. 
Hậu cung, nữ nhân giống nàng thuận theo rất nhiều, nhưng cố tình cảm giác với nàng lại đặc biệt. 
Hắn một phen ôm chầm eo nàng, có chút bá đạo giam cầm nàng trong ngực. 
“A……” Bị động tác thình lình của hắn doạ sợ, Từ Như Ý thở nhẹ. 
Một tiếng này, khiến Dạ Vô Thương kìm nén không được, trực tiếp lấp kín môi nàng. 
“Ưm……” Nàng khẽ rên. 
Dạ Vô Thương cũng không quan tâm nhiều lắm, vội vàng lột quần áo nàng ra, trực tiếp đè ở một bên cây. 
Động tác bọn họ có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392508/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.